• Skip to primary navigation
  • Skip to main content
  • Skip to primary sidebar
Theoyeucau

Theoyeucau

Ngôi nhà nhỏ cho những ước mớ lớn...

  • Kho chương trình
  • Giới thiệu
  • Cộng tác
  • Liên hệ
You are here: Home / Episode / Lời của Gió / Lạc giữa Sài gòn

Lạc giữa Sài gòn

LẠC GIỮA SÀI GÒN

Tôi luôn nghĩ, lạc đường ở đâu cũng được, nhưng đừng lạc giữa Sài Gòn. Bởi cảm giác lạ lẫm và dò dẫm trên từng ngõ ngách thân thương hẳn sẽ bạc bẽo lắm, vì có ai muốn mình trở thành người dưng với chốn quen bao giờ?

Thật ra, giữa thời đại Google Maps luôn có sẵn trong điện thoại và hệ thống định vị toàn cầu GPS luôn thường trực bên cạnh, việc đi loanh quanh xứ này nước nọ rồi nhầm đường lạc hướng đã thành một thói quen thú vị. Người ta chủ quan chẳng thèm xem trước hành trình, mà cứ để trái tim mách bảo đôi chân phải đến đâu theo cảm tính. Bản đồ trên giấy bị gạt bỏ sang bên, đến nỗi nhiều người trẻ hiện đại còn chẳng biết cầm nó ngược xuôi thế nào cho đúng. Vì nếu chẳng may đi vào ngõ cụt hoặc nhầm sang nơi khác, họ chỉ việc mở điện thoại, bắt sóng 3G để xem chỉ dẫn cụ thể nên rẽ trái phải ở đâu, còn bao nhiêu cây số để tìm địa điểm muốn đến. Mà biết đâu trên hành trình đi lạc ấy, người ta lại phát hiện ra nhiều niềm vui mới, một khung cảnh ban sơ không có trên bản đồ hoặc những cảnh đời đa chiều sướng khổ của mỗi số phận cùng đường đi.

Chính tôi cũng từng ngơ ngác chạy tất tả qua mấy con phố lạ hoắc huơ và dài tít tắp ở thành phố Hàng Châu ngay giờ cao điểm khi không bắt được taxi về lại khách sạn. Ấy vậy mà giữa lúc hoang mang đó, tôi vẫn xuýt xoa với ngôi thành cổ sừng sững bên sông, lặng lẽ soi xuống bóng nước một hình hài phản chiếu trong ngần với thời gian. Hay như lần tôi bắt chuyến train từ trung tâm qua gần chục nhà ga ở Melbourne, ra tận ngoại ô để tới trạm cuối ở bờ biển Brighton – nơi có tám mươi mấy ngôi nhà nhỏ xinh, vuông vức sơn đủ màu sặc sỡ đứng hứng sóng xô mỗi ngày. Lần đó, mưa gió mù trời và điện thoại hết pin, thành ra tôi phải mò mẫm mấy con đường mới tìm được đúng bậc thang dẫn lối xuống biển. Nhưng cũng nhờ mấy cây số đi bộ lạc lối mà tôi mới dư dả thời gian nhìn những đóa hoa dại ven đường nở nụ cười tươi hết cỡ dưới mưa để đón chân khách bộ hành đến miền duyên hải.

Lạc đường ở xứ lạ, hóa ra, cũng thi vị vô chừng.

Nhưng lạc đường ở ngay quê hương, lạc lõng tại chính mảnh đất mình yêu thương mỗi ngày, lại là một chuyện khác. Và nó không hề dễ chịu tí nào!

Tôi vẫn nhớ ngày nhỏ khi đi chơi công viên cùng một vài người họ hàng, tôi đã bị chọc quê bằng cách… bị bỏ rơi giữa bãi cát trống chỗ bọn trẻ chơi cầu tuột xích đu. Cô chú của tôi đứng nấp sau một băng ghế đá, còn ông anh họ thì vẫn thản nhiên leo lên trượt xuống vui cười hỉ hả, chỉ có mình tôi đứng mếu máo vang cả vòm trời tuổi nhỏ. Sau đó, dĩ nhiên tôi cũng được dỗ nín khi cô chú ùa đến bế lên tay, nhưng nỗi ám ảnh bị bỏ lại giữa một khoảng sân thơ trẻ vẫn còn mãi trong ký ức lúc trưởng thành.

Có lẽ một phần đứa trẻ-chưa-bao-giờ-lớn trong tôi chưa bao giờ hết sợ cảm giác phải đơn độc trên từng phiến gạch tấc đất vốn gắn liền với mình ngay từ thuở chào đời. Nó giống hệt cảm giác lúc bạn đan tay với một ai thương thiết nhất, rồi bất chợt quay sang, chỉ thấy mình đang nắm lấy những vô hình. Mọi điều ta từng ngỡ thân gần bỗng chốc hóa lạ xa, mọi chuyện ta cứ nghĩ bản thân tỉnh giác nắm rõ, trong khoảnh khắc đã thành mê mờ.

Lạc đường giữa Sài Gòn cũng giống như lạc lõng giữa những thương yêu đã chẳng còn nguyên vẹn. Cứ tưởng là do đường xá thay tên hay xe cộ xiên quàng khiến người ta nhầm lẫn lối quen, nhưng thật ra nguyên cớ duy nhất của sự lầm lạc ấy, chỉ là vì lòng người đã cạn-hết-thiết-tha.

Thế nên nếu bạn hỏi tôi, làm người lớn rồi có sợ đi lạc, thì câu trả lời sẽ là: Lạc ở đâu cũng được, nhưng xin đừng lạc mất chính mình ở ngay giữa Sài Gòn. Vì có đi qua bao chốn xa, lạc bao lần vào những chốn quơ quàng đường về, thì ta cũng chỉ cười khẩy đổ lỗi: “Chỗ lạ nên lạc là phải thôi!”. Còn lạc giữa chính chốn quen, đó mới chính là niềm bi thiết của đời người. Bởi khi ấy, cả bạn lẫn nơi dung dưỡng thân gần nhất của mình đã quên bẵng mất nhau.

Anh Khang

Nhạc nền:

  1. The Piano – Yann Tiersen
  2. Ludovico Einaudi – Nuvole Bianche
  3. Sài Gòn, Anh yêu Em – Hà Anh Tuấn

Reader Interactions

Comments

  1. Trang koi says

    28 Tháng Sáu, 2018 at 8:46 sáng

    ôi, giờ em mới biết có số này 😀

Trả lời Hủy

Thư điện tử của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Primary Sidebar

Đăng nhập

Please log into the site.

theoyeucau

Nhắc lại để mà ghi nhớ…

  • Lời của Gió
    Lạc giữa Sài gòn
  • Green Radio Show
    Lòng Mẹ
  • Kết nối yêu thương
    Có đi xa mới nhớ
  • Lời của Gió
    Valentine đen
  • Kết nối yêu thương
    Tình yêu của ngày hôm qua
  • Quick Snow Show
    Chở những nhớ thương về bên kia bờ hạnh phúc
  • Kết nối yêu thương
    Và chị em mình sẽ mãi yêu quý nhau, chị nhé!
  • Kết nối yêu thương
    Mùi của thành phố
  • Kết nối yêu thương
    Gửi chị của em
  • 2 Tháng Chín, 2013
    Những mùa hoa bay đi
  • 25 Tháng Sáu, 2012
    Nắng và Mưa
  • 8 Tháng Ba, 2017
    Nhân dịp chị em đòi quà
  • 7 Tháng Bảy, 2015
    Rẽ lối nào?
  • 12 Tháng Tám, 2018
    Yêu lần nữa
  • 4 Tháng Tư, 2016
    Nếu phải kể chuyện tình, bạn sẽ bắt đầu từ đâu?
  • 11 Tháng Bảy, 2010
    Lý trí và Trái tim
  • 19 Tháng Hai, 2013
    Phía sau những cuộc tình
  • 20 Tháng Năm, 2017
    “Ngày Mai Sẽ Khác”: Khi giới hạn của nỗi buồn chỉ là hôm nay thôi!
  • 7 Tháng Tư, 2018
    Tâm sự tuổi 30…
  • Lời của Gió
    Anh ơi… anh ở lại
  • Lời của Gió
    Xét cho cùng tình yêu chẳng thể tính toán
  • Lời của Gió
    Tình đơn phương
  • Lời của Gió
    Tha thứ một lần để lại bắt đầu Yêu!
  • Lời của Gió
    Hạn sử dụng… tình yêu./
  • Lời của Gió
    Yêu lần nữa
  • Lời của Gió
    Chúng ta nói gì khi nói chuyện tình yêu?
  • Lời của Gió
    Có những sự thật, có những yêu thương, biết rõ là phải buông tay, nhưng vẫn không cam tâm xa lìa.
  • Cảm xúc cuộc sống
    Hoa chen người đi
  • Lời của Gió
    Điều đáng chán nhất trong tình yêu

Chương trình

Be one Blue night Chuyện nhỏ Chân dung âm nhạc Cảm xúc cuộc sống Cầu thủy tinh FRESH Giai điệu thời gian Green Radio Show Kết nối yêu thương Love full Lời của Gió Quick Snow Show Sách khuya Sách và Tôi Tôi Trong Tôi Vườn thơ Đọc sách thế kỷ 21

Thông tin

  • Cùng mơ về Ngôi Nhà Nhỏ và những…
  • Bông hồng thủy tinh
  • Tình yêu
  • Khoảnh khắc giao mùa
  • Tạm biệt

© 2003–2021 Nội dung được xây dựng bởi các thành viên của website.
Hệ thống được phát triển bởi MrHói dựa trên nền tảng Wordpress.
Website có sử dụng hình ảnh trên hệ thống Pexels
Mọi thắc mắc khác xin vui lòng liên hệ với chúng tôi để được hỗ trợ.